🐅 Phân Tích Nhân Vật Vũ Như Tô

Thái độ của nhà văn thể hiện qua hai nhân vật này là gì - Văn Phân Tích - Lớp 11. HƯỚNG DẪN - Thái độ của nhà văn thể hiện qua hai nhân vật Vũ Như Tô - Đan Thiềm là vấn đề không đơn giản, phải xuất phát từ đặc điểm thể loại kịch, từ hình tượng nhân vật Đây là toàn bộ nội dung từ Việt Nam Overnight có chứa từ khoá phân tích nhân vật. Đọc: 1,055. Văn sĩ Hộ, Vũ Như Tô và Giấc Mộng Bi Kịch trong văn học. NGHỊ LUẬN VĂN HỌC VỀ NHÂN VẬT BI KỊCH HỘ VÀ VŨ NHƯ TÔ Đề bài: Bàn luận về nhân vật bi kịch sgk có nhận định I. Dàn ý Phân tích những phát hiện của nhân vật Phùng liên hệ với cái chết của Vũ Như Tô (Chuẩn) 1. Mở bài: - Giới thiệu về những phát hiện của nhân vật Phùng trong tác phẩm "Chiếc thuyền ngoài xa". Luận điểm 1: Hoàn cảnh sống của nhân vật Vũ Nương. Luận điểm 2: Vũ Nương hiện lên là người phụ nữ có nhiều phẩm chất tốt đẹp. Luận điểm 3: Số phận bất hạnh, hẩm hiu của nhân vật Vũ Nương. 1.3. Hướng dẫn lập dàn ý chi tiết phân tích nhân vật Vũ Nương 1.3.1. Tô Hoài đã diễn tả thật sâu sắc cái khát vọng cháy bỏng ấy của Mị bằng một đoạn văn ngắn nhưng giàu nỗi cảm thông chia sẻ. Câu văn ngắn, nhịp gấp thể hiện sự trỗi dậy mãnh liệt của nhân vật "Mị quấn lại tóc. Mị với tay lấy cái váy hoa vắt ở phía trong vách". Mị hành động thản nhiên, dù Mị biết A Sử đang hiện diện trong căn buồng của Mị. Vũ Như Tô đã sai lầm khi lợi dụng quyền lực của bạo chúa để thực hiện khát vọng nghệ thuật của mình, chỉ đứng trên lập trường nghệ sĩ nên trở thành kẻ đối nghịch với nhân dân. Chính vì vậy, nhân dân căm hận bạo chúa, đồng thời cũng oán trách, nguyền rủa người Tô Hoài là nhà văn có sức sáng tạo dồi dào nhất trong làng văn chương Việt Nam. Trước Cách mạng, nhà văn nổi tiếng với những câu chuyện về loài vật như " O chuột", "Dế mèn phưu lưu ký". PHÂN TÍCH bitcoin. #btcusdt khung D1 và H4 - tài trợ bybit. Xét trong bối cảnh giá chạm hỗ trợ như đã phân tích ở trên, thì cấu trúc 03 nhịp đẩy này lại càng có khả năng trong việc kéo giá lên lại. Nguyễn Trung Thành đã khắc họa đôi bàn tay Tnú để tô đậm phẩm chất anh hùng của đứa con yêu làng Xô Man. Nếu ngọn lửa thần A-nhi đã soi sáng lòng kiên trinh của nàng Si-ta trong sử thi Ra-ma-ya-na, thì ngọn lửa xà nu trên mười ngón tay đã làm sáng bừng lên dũng khí và tinh thần bất khuất của nhân vật Tnú anh hùng. 7V90v. 1. Dàn ý phân tích nhân vật Vũ Như Tô trong đoạn trích "Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài" trích Vũ Như Tô - Nguyễn Huy Tưởng a. Mở bài - Giới thiệu về tác giả Nguyễn Huy Tưởng và tác phẩm Vũ Như Tô Một tác giả có đóng góp to lớn trên lĩnh vực kịch. Vở kịch Vũ Như Tô là một tác phẩm gây được tiếng vang bởi vấn đề mối quan hệ giữa nghệ thuật và đời sống là một vấn đề mới mẻ. - Giới thiệu nhân vật Vũ Như Tô Đây là hình tượng nhân vật trung tâm trong vở kịch để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong lòng độc giả. b. Thân bài - Vũ Như Tô là một kiến trúc sư thiên tài + Ông là người “ngàn năm chưa dễ có một”. + Tài năng của ông được thể hiện “chỉ vẩy bút là chim hoa đã hiện lên”, “sai khiến gạch đá như viên tướng cầm quân, có thể xây dựng lâu đài cao cả, nóc vờn mây mà không hề tính sai một viên gạch nhỏ”. => Ông là hiện thân cho sự say mê và sáng tạo cái đẹp, tài năng của ông được mọi người công nhận, Đan Thiềm vì tài năng mà ngưỡng mộ ông. - Là một nghệ sĩ có nhân cách lớn, hoài bão lớn, có lí tưởng nghệ thuật cao cả + Ban đầu, dù Lê Tương Dực dọa giết, Vũ như Tô vẫn kiên quyết từ chối xây Cửu Trùng Đài. + Mong muốn và hòa bão của ông chính là xây dựng cho đát nước một tòa lâu đài vĩ đại và bền vững “bền như trăng sao” để “dân ta nghìn thu còn hãnh diện”. -> Khát khao cống hiến tài năng cho đất nước. + Khi đã xây Cửu Trùng Đài, Vũ Như Tô dồn hết tâm sức “để ta xây một Cửu Trùng Đài, dựng một kì công muôn thuở, vài năm nữa Cửu Trùng Đài hoàn thành, cao cả huy hoàng”. + Lí tưởng nghệ thuật của Vũ Như Tô cao cả đến mức, bản thân ông còn tự thấy đời ông “không quý bằng Cửu Trùng Đài” -> Vũ Như Tô đặt đặt lí tưởng, hoài bão của mình lên trên hết. - Vũ Như Tô là người không hám lợi Khi được vua ban thưởng lụa là, vàng bạc ông đã đem chia hết cho thợ. - Vũ Như Tô với bi kịch giữa nghệ thuật và đời sống + Vì quá đam mê và chạy theo lí tưởng nghệ thuật của mình, Vũ Như Tô quên mất rằng chính việc xây Cửu Trùng Đài đã cướp đi mồ hôi, nước mắt và tính mạng của bao nhiêu người. + Lí tưởng, ước mơ xây một toà đài cao cả, nguy nga, tráng lệ lại cao siêu, thuần tuý hoàn toàn thoát li khỏi hoàn cảnh lịch sử xã hội của đất nước, xa rời đời sống nhân dân. -> Tâm trạng bi kịch đầy căng thẳng của ông xây Cửu trùng đài là đúng hay sai? là có công hay có tội? Vũ Như Tô là một nhân vật bi kịch bởi đã mang trong mình không chỉ những say mê khát vọng lớn lao mà còn cả những làm lạc trong suy nghĩ và hành động. => Sự thức tỉnh của ông chỉ diễn ra vào phút cuối khi mà ông và Đan Thiềm bị bắt, Cửu Trùng Đài bị đập phá. c. Kết bài - Khẳng định nghệ thuật xây dựng nhân vật Vũ Như Tô. - Trình bày cảm nhận bản thân về hình tượng nhân vật. 2. Phân tích nhân vật Vũ Như Tô trong đoạn trích "Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài" trích Vũ Như Tô - Nguyễn Huy Tưởng Nguyễn Huy Tưởng một nhà tri thức giàu lòng yêu nước, tinh thần cách mạng, ông nổi bật với thiên hướng khai thác đề tài lịch sử nổi bật đặc biệt là kịch lịch sử. Là một con người yêu nước, yêu mến trân trọng lịch sử dân tộc nên các tác phẩm của ông được nhân dân đón nhận. Tác phẩm “Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài” là một tác phẩm thành công khi ông khắc họa rõ nhân vật Vũ Như Tô. Vũ Như Tô là một người tài giỏi, yêu nước muốn cống hiến cho quê hương đất nước nhưng lại hơi mù quáng với hoài bão của mình. Nguyễn Huy Tưởng đã xây dựng Vũ Như Tô là một nhân vật có hoài bão, lí tưởng, nhưng cũng rất bướng bỉnh. Ông là một người có tài được ví như thiên tài nghìn năm, có công xây tòa đài và vảy bút vài nét. Bằng bút pháp lãng mạn lí tưởng hóa để ngợi ca trân trọng, mơ mộng khát khao của nhà văn về cái đẹp, cái tài. Vũ Như Tô vừa là nhân tài mà vừa là thiên tài khó ai có thể sánh nổi. Ông là người có khát vọng hoài bão xây Cửu Trùng Đài là để tô điểm đất nước, đem hết tài ra xây cho nòi giống một tòa đài hoa lệ, thách cả những công trình sau trước, tranh tinh xảo với hóa công. Câu văn dài, nhịp văn ngắn nhanh hơi dồn dập, giọng sôi nổi hùng hồn tràn đầy say mê nhiệt hứng của một người thiết tha cái đẹp. Vũ Như Tô trong hoài bão tìm được sự hài hòa giữa cái chung và cái riêng cá nhân và cộng đồng. Như Tô sống trọn vẹn với đam mê lại vừa có cơ hội tỏ lòng tận hiếu với dân, tận trung với nước. Trên thực tế, hoài bão của Như Tô không đạt được và chỉ có thể đạt được trong một điều kiện xã hội khác khi được nhân dân được đảm bảo nhu cầu thưởng thức cái đẹp được chú ý đặc biệt mối quan hệ giữa thế lực cầm quyền với nhân dân được tôn trọng, bình đẳng. Nhưng trên thực tế, khát vọng đấy lại là ảo tưởng ảo vọng bởi xây Cửu Trùng Đài mà vua xa xỉ, ngân khố hao hụt, nhân dân lầm than man di oán giận thần linh oán trách. Và vì thế Vũ Như Tô được coi là kẻ thù của mọi người trở thành tội đồ bị oán hơn oán quỷ. Vũ Như Tô là người mang trong mình một khát khao mãnh liệt đó là đam mê sáng tạo cái đẹp. Nhưng trong một hoàn cảnh cụ thể, cái đẹp ấu lại thành ra là phù phiếm, thậm chí cao cả và đẫm máu như “một bông hoa ác”. Vì thế, đến tận cùng của niềm đam mê, khao khát ấy khiến Vũ Như Tô phải đối mặt với bi kịch đau đớn của đời mình- ông trở thành kẻ thù của dân chúng và thợ thuyền mà không hề hay biết. Xây dựng Cửu Trùng Đài là đúng hay sai, Vũ Như Tô không trả lời thỏa đáng câu hỏi đó, bởi ông chỉ đứng trên lập trường của người nghệ sĩ, mà không đứng trên lập trường của nhân dân. Ông đứng trên lập trường của cái đẹp mà không đứng trên lập trường của cái thiện, không làm cho nhân dân an lòng và chấp nhận sự thách thức và hủy diệt. Vũ Như Tô đã từng tranh tinh xảo với hóa công, giờ lại bướng bỉnh tranh phải - trái với số phận và cuộc đời, hành động kịch tính và cuộc đua tranh này thể hiện qua diễn biến tâm trạng Vũ Như Tô. Vũ Như Tô là con người có khát vọng nghệ thuật chân chính xuất phát từ thiên lương của một nghệ sĩ yêu mến cái đẹp và từ tấm lòng của người con yêu nước muốn đem tài năng cống hiến, điểm tô cho vẻ đẹp dân tộc nhưng đáng tiếc thay con người ấy, tài năng ấy lại đặt không đúng nơi, đúng thời và xa rời thực tế khi chà đạp lên tính mạng và quyền lợi của nhân dân. Để rồi cha đẻ của Cửu Trùng Đài phải trả giá bằng tính mạng cho đứa con tinh thần. Cuộc đời của Vũ Như Tô là những trang dài bi kịch. Cái chết của Vũ Như Tô đã phản ánh cuộc đời của người nghệ sĩ này thật bi thảm và đáng thương hại. Hoài bão thì cao xa mà viển vông, vô nghĩa. Tài năng chỉ để phục vụ cuộc sống xa hoa của bạo chúa. Quan điểm nghệ thuật thì mơ hồ sai trái đem nghệ thuật đối lập với hiện thực cuộc sống, đối lập với hạnh phúc của muôn dân, coi thường tiền của, máu và mồ hôi của quần chúng. Cửu Trùng Đài không phải là một kì công "Vì dân, do dân và của dân". Qua đặt nặng tâm tư vào Cửu Trùng Đài nên Vũ Như Tô vẫn không thể thoát ra khỏi trạng thái mơ màng, ảo vọng của chính mình. Ông không tin rằng, công trình cao cả mình làm lại có thể xem là tội ác, cũng như không thể tin sự quang minh chính đại của mình lại bị rè rúng, nghi ngờ. Sự vỡ mộng của Vũ Như Tô vì thế đau đớn, kinh hoàng gấp bội so với Đan Thiềm. Nỗi đau ấy bộc lộ thành tiếng kêu bi thiết và âm điệu não nùng, khắc khoải chẳng những trở thành âm hưởng chủ đạo bao trùm đoạn kết đã đành, mà còn là một thứ chủ âm dội ngược lên toàn bộ những phần trước của vở kịch. "Ôi mộng lớn! Ôi Đan Thiềm! Ôi Cửu Trùng Đài!". Đó cũng là những tiếng kêu cuối cùng của Vũ Như Tô khi ngọn lửa oan nghiệt đang bùng bùng thiêu rụi Cửu Trùng Đài, ngay sau đó tác giả của nó bị dẫn ra pháp trường. Trong tiếng kêu ấy, mộng lớn, Đan Thiềm, Cửu Trùng Đài đã được Vũ Như Tô đặt kế tiếp nhau, nỗi đau mất mát như nhập hòa làm một, một nỗi đau bi tráng tột cùng. Tác giả xây dựng nên nhân vật Vũ Như Tô nhằm gửi gắm đến người đọc tư tưởng rằng nghệ thuật phải gắn với đời sống của nhân dân. Qua nhân vật Vũ Như Tô và việc xây dựng Cửu Trùng Đài, qua các biến cố lịch sử như Lê Tương Dực bị giết, Đan Thiềm, Vũ Như Tô bị điệu ra pháp trường, Cửu Trùng Đài bị đốt phá tan hoang, ta càng thấm thía bài học nghệ thuật vị nghệ thuật là sai lầm, chỉ có nghệ thuật vị nhân sinh mới là đúng đắn, tiến bộ. Tài năng không thể là món hàng; nghệ sĩ không nên, không bao giờ "đem ngọc bán rao". Nếu làm như vậy là tự huỷ diệt! 3. Cảm nhận nhân vật Vũ Như Tô trong đoạn trích "Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài" trích Vũ Như Tô - Nguyễn Huy Tưởng Nguyễn Huy Tưởng được biết đến chính là nhà tiểu thuyết, nhà viết kịch nổi tiếng có thiên hướng về các đề tài lịch sử. Thông qua những đề tài này ông đóng góp những quan điểm, tư tưởng mới mẻ về nghệ thuật và cuộc đời. Trong các tác phẩm kịch của ông nổi bật nhất là Vũ Như Tô. Tác phẩm đã khắc họa bi kịch người nghệ sĩ tài ba xong sinh nhầm thời và nêu lên mối quan hệ khăng khít giữa nghệ thuật và cuộc sống. Nội dung đó đã được phản ánh chân thực và đầy đủ nhất qua đoạn trích Vĩnh biệt Cửu Trùng Đài. Tác giả đã xây dựng nhân vật Vũ Như Tô là người có đam mê với cái đẹp, một kiến trúc sư giỏi, có tài “tranh tinh xảo với hóa công”. Ông đã xây dựng được nhiều công trình kiến trúc tuyệt mĩ có tiếng đến vua quan và bị Lê Tương Dực bắt xây dựng Cửu Trùng Đài - nơi để vui chơi, hưởng lạc với cung nữ. Vốn là con người chín chắn, gắn bó với nhân dân dù bị ép buộc, dọa giết nhưng ông quyết không đem tài năng cống hiến cho hôn quân. Sau khi được cung nữ Đan Thiềm - con người ham mê cái đẹp của nghệ thuật thuyết phục lợi dụng tiền của và quyền lực vua chúa để xây dựng cho đất nước tòa lâu đài vĩ đại cho dân ta “nghìn thu còn hãnh diện” nên ông mới đồng ý làm nên Cửu Trùng Đài. Bản thân ông lại sai lầm trong suy nghĩ và hành động. Xây dựng Cửu Trùng Đài ông vấp phải mâu thuẫn với nhân dân. Để xây dựng được nó cần tiêu tốn biết bao của cải, mà của cải ấy không ở đâu khác chính là Lê Tương Dực vơ vét của nhân dân bằng những thứ thuế má nặng nề, vô lí. Đời sống nhân dân cực khổ, họ bị đẩy vào bước đường cùng. Cửu Trùng Đài cao lên bao nhiêu thì máu xương, mồ hôi của nhân dân phải đổ xuống bấy nhiều, bởi vậy mâu thuẫn, sự căm hận ngày càng bị đẩy lên cao trào. Đặc biệt, Vũ Như Tô vì mục đích hoàn thiện Cửu Trùng Đài mà không ngần ngại hạ lệnh phạt hoặc giết chết những kẻ bỏ trốn để tăng cường kỉ luật làm việc trên công trường. Dần dần Vũ Như Tô biến thành một kẻ ác, là thủ phạm gây nên cuộc sống đau khổ, bất hạnh cho nhân dân. Nếu như Vũ Như Tô là người có cái tâm một chút thì sẽ không gây nên thảm họa cuộc đời của ông về sau bởi đúng như Nguyễn Du đã từng nói “Thiên căn tại ở lòng người Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài” Vũ Như Tô vừa là tội nhân, vừa là nạn nhân trong việc xây dựng Cửu Trùng Đài. Tội nhân vì thực thi mệnh lệnh của hôn quân dù cho đó là lợi dụng để điểm tô cho dân tộc, nạn nhân vì lí tưởng hóa mong muốn của bản thân và mâu thuẫn giữa nghệ thuật với hiện thực cuộc sống. Bi kịch của Vũ Như Tô minh chứng cho quan niệm nghệ thuật vị nhân sinh đáng trân trọng và tôn thờ hơn rất nhiều lần nghệ thuật vị nghệ thuật. Có thể khẳng định rằng kết cục thất bại thảm hại của Vũ Như Tô, sự tan vỡ của Cửu Trùng Đài là tất yếu, bởi Cửu Trùng Đài là một công trình nghệ thuật tuyệt mỹ nhưng không tuyệt thiện nó là bông hoa ác cho nên nó bị hủy diệt, còn Vũ Như Tô từ đầu chí cuối ông chỉ đứng trên lập trường của cái đẹp, của nghệ thuật thuần túy, mà không hề đứng trên lập trường của nhân dân. Ông là một người có tài năng nghệ thuật chứ không phải là một hiền tài. Nhưng việc đưa Vũ Như Tô là một người nghệ sỹ thiên tài ra pháp trường có thỏa đáng không và đốt phá Cửu Trùng Đài với tư cách là trốn để ăn chơi là hoàn toàn thỏa đáng nhưng đốt Cửu Trùng Đài với tư cách là một công trình nghệ thuật vĩ đại - vinh danh tên tuổi của dân tộc mình có thỏa đáng không. Chính Vũ Như Tô cũng không trả lời câu hỏi này như thế nào. Vũ Như Tô chưa hiểu tội của mình là gì? Trong những hồi kịch đầu tiên thì Vũ Như Tô luôn luôn đặt ra câu hỏi khẳng định “Tôi không làm gì lên tội” nhưng đến cuối hồi kịch Vũ Như Tô chuyển từ câu hỏi đấy sang câu nghi ngờ “Ta tội gì”... Đồng thời, qua bi kịch của Vũ Như Tô cũng thức tỉnh ta mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc sống, đó phải là nghệ thuật vị nhân sinh. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ hết sức điêu luyện, đó là ngôn ngữ kịch có tính tổng hợp rất cao, nhất là trong hồi cuối của vở kịch Vũ Như Tô, tác giả đã dẫn dắt hành động xung đột kịch rất thành công, tạo nên một bức tranh đời sống bi kịch hoành tráng trong nhịp điệu bão tố của nó. Đặc biệt là việc khắc họa tính cách, miêu tả tâm trạng qua nhịp điệu lời nói - hành động bằng ngôn ngữ tổng hợp miêu tả, kể, bộc lộ... mang tính hành động cao, đã thể hiện thành công nhân vật trung tâm Vũ Như Tô của vở kịch lịch sử cùng tên. Phân tích nhân vật Vũ Như Tô để hiểu được tài năng, bản lĩnh, đam mê của ông trong quá trình xây dựng Cửu Trùng Đài và cái kết bi thảm khi ông chỉ sống với đam mẫu phân tíchKết bàiVĩnh biệt cửu trùng đài là một tác phẩm đặc sắc, cốt truyện hấp dẫn. Nhân vật chính trong đoạn trích là Vũ Như Tô, được xem như là một người anh hùng. Ông là một kiến trúc sư tài năng, trí thông minh, thích sáng tạo và đam mê cái đẹp. Tuy nhiên ông không biết được giữa lý tưởng xây dựng và thực tế diễn ra sẽ gây nên hậu quả như thế nào? Cùng phân tích nhân vật Vũ Như Tô để thấy được tài năng, trình độ của ông trước những việc làm và hậu quả bi thảm mà ông phải nhận về. Bài mẫu phân tích Vở kịch Vũ Như Tô có 5 hồi, nội dung là từ Lê Tương Dực đề xuất Vũ Như Tô hãy thiết kế và xây dựng Cửu Trùng Đài. Nhân vật Vũ Như Tô là người đàn ông chính trực, đam mê nghệ thuật, không tham quyền thế. Thời gian đầu, ông nhất quyết không đồng ý xây dựng Cửu Trùng Đài. Sau đó ông đồng ý, trong quá trình xây được tặng vàng bạc, ông cũng trao hết cho thợ. Cũng vì ông quá đam mê xây dựng Cửu Trùng Đài trở nên một toà thành hoàn mỹ, nên quên đi vấn đề khác. Ngoài kia, dân chúng đói nghèo, thiếu ăn thiếu mặc, bị đày đọa mỗi ngày. Vũ Như Tô là người tài năng, đam mê cái đẹp Luận điểm 1 Vũ Như Tô là một thiên tài, kiến trúc sư giỏi giang Phân tích nhân vật Vũ Như Tô để hiểu lý do vì sao ông nhất quyết xây dựng Cửu Trùng Đài. Chính xương máu dân, là nguồn tiền để xây dựng nên Cửu Trùng Đài. Trong đó, quan chức triều đình mâu thuẫn, xâu xé lẫn nhau, hậu quả là Lê Tương Dực bị giết. Lúc đó, Cửu Trùng Đài cũng bị tấn công, Vũ Như Tô rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm đến tính mạng. Đoạn trích vĩnh biệt cửu trùng đài ở hồi 5, lúc vở kịch lên cao trào nhất. Tính cách nhân vật Vũ Như Tô là một nghệ sĩ giỏi. Ông đam mê cái đẹp, sáng tạo, tuy nhiên lại đặt không đúng hoàn cảnh, vị trí. Cho nên, cái đẹp, cái tài của Vũ Như Tô lại thành ra phù phiếm. Ông phải đối mặt trực diện với nhân dân, trở thành kẻ thù của những người dân vô tội. Luận điểm 2 Vũ Như Tô là người lương thiện, đam mê cái đẹp Vũ Như Tô không biết xây nên Cửu Trùng Đài là nên hay không, bởi ông chỉ nhìn từ 1 hướng, theo đam mê của mình. Ông chỉ biết về cái đẹp mà chưa xem xét về cái thiện, cái tâm. Tâm trạng của Vũ Như Tô rơi vào khủng hoảng khi biết việc ông làm là sai trái. Chỉ có 1 người biết được cái tâm, khát khao, việc làm của ông là Đan Thiềm. Công trình Cửu Trùng Đài cho chính Vũ Như Tô xây dựng Vào một hôm, bỗng dưng Đan Thiềm vội vã nói “nguy đến nơi rồi … Ông cả!” bà thở hổn hển. Vũ Như Tô vẫn điềm đạm chưa biết điều gì xảy ra, ông vẫn đang một lòng hướng tới công trình của mình. Việc làm của ông bỗng dưng trở thành tội ác. Đan Thiềm nhấn mạnh hơn “ông trốn đi, mau lên không thì không kịp”. Chỉ khi Phân tích nhân vật Vũ Như Tô chúng ta mới hiểu vì sao ông vẫn giữ được bình tĩnh. Ông chỉ đáp nhẹ nhàng “Trùng Cửu Đài chưa xong, tôi trốn đi đâu. Làm gì phải trốn?” Vũ Như Tô vẫn chưa hiểu hết chuyện gì đang xảy ra, trong hoàn cảnh Đan Thiềm quá vội vàng. Luận điểm 3 Quyết định Xây Cửu Trùng Đài đã đẩy Vũ Như Tô vào bi kịch Đan Thiềm chỉ một mực nhắc đi nhắc lại nhiều lần câu “ông trốn đi”, thì may ra còn hy vọng sống. Dân nghèo đói nổi lên, ngân khố triều đình đổ hết vào Cửu Trùng Đài, chính ông là người xây dựng nó. Tuy nhiên, Vũ Như Tô chỉ thản nhiên trả lời “bà không nên lo cho tôi. Tôi không trốn đâu. Người quân tử không bao giờ sợ chết. Mà vạn nhất có chết, thì cũng phải để cho mọi người biết rằng công việc mình làm chính đại quang minh”. Ông sẵn sàng chịu trách nhiệm trước những việc ông đã làm. Tuy nói vậy, nhưng ông thực sự vỡ mộng, ngạc nhiên gấp bội lần. Vũ Như Tô xây dựng Cửu Trùng Đài khi nhân dân đang nghèo đói, thiếu thốn Quyết định của Vũ Như Tô là sống chết với Cửu Trùng Đài “Tôi quyết ở đây”. Sau đó, Vũ Như Tô chứng kiến cái chết của Nguyễn Vũ, Hoàng Thượng, Hoàng Hậu, Vũ Như Tô thêm bối rối. Ông bắt đầu quan tâm hơn đến Cửu Trùng Đài, một lòng lo cho công trình của mình cả tính mạng. Dân chúng 1 lòng truy đuổi, giết Vũ Như Tô, công trình kết thúc, dân bớt lầm than. Thông qua việc Phân tích nhân vật Vũ Như Tô, chúng ta biết ông sống rất tình cảm, bản lĩnh. Trong hoàn cảnh nguy cấp, Đan Thiềm chỉ 1 lòng khuyên Vũ Như Tô chạy đi, bà ở lại chịu chết. Tuy nhiên, ông không bằng lòng “bà ở đây. Vậy tôi cũng ở đây, nguy biến ta cùng chịu”. Ông nhất quyết không ham sống sợ chết, mà liên lụy đến người khác. Trong hoàn cảnh cửa điện bị phá tan, dân kéo vào dày đặc. Cả Vũ Như Tô, Đan Thiềm và cung nữ đều bị kẹt lại, bao vây tứ phía, không có lối chạy thoát. Vũ Như Tô là người thông minh, có tấm lòng yêu nước Luận điểm 4 Bi kịch mà Vũ Như Tô phải nhận Vũ Như Tô có một người đồng hành là Đan Thiềm, luôn lo lắng cho ông cả khi đã cận kề cái chết. Bà quyết xin Ngô Hạch tha cho thiên tài Vũ Như Tô, để ông giúp ích cho đời. Tuy nhiên, thái độ Vũ Như Tô vẫn cứng rắn, nhắc Đan Thiềm không được “lạy cả một đứa tiểu nhân”. Lời của Đan Thiềm càng làm cho Vũ Như Tô tan nát lòng “ông Cả! Đài lớn tan tành! Ông cả ơi! Xin cùng ông vĩnh biệt”. Vũ Như Tô còn lời hứa hẹn cuối cùng với Đan Thiềm, nếu ông chưa chết, ông sẽ “xây một đài vĩ đại để tạ lòng tri kỷ”. Lúc này, Vũ Như Tô vẫn chưa hiểu rõ vấn đề, ông nói “ta tội gì. Không, ta chỉ có một hoài bão là tô điểm đất nước, đem hết tài ra xây cho nòi giống một tòa đài hoa lệ, thách cả những công trình sau trước, tranh tinh xảo với hóa công. Vậy thì ta có tội gì? Ta xây Cửu Trùng Đài có phải đâu để hại nước?”. Trước sự biện hộ của ông, chỉ nhận về câu trả lời là “câm ngay đi!” của quân sĩ. Cửu Trùng Đài là công trình lớn, tốn nhiều tiền bạc Nếu không Phân tích nhân vật Vũ Như Tô, chúng ta khó trả lời được câu hỏi tại sao ông phải chết? Khi hay tin Cửu Trùng Đài đã bị phá hủy hoàn toàn, ông chỉ biết thốt lên trong oan ức “Ôi mộng lớn! Ôi Đan Thiềm! Ôi Cửu Trùng Đài!” Đây là tiếng kêu cuối cùng, trong đau đớn, thảm thiết của Vũ Như Tô. Cửu Trùng Đài bị thiêu rụi hoàn toàn bằng ngọn lửa oan nghiệt. Cuối cùng, Vũ Như Tô bị dẫn đến pháp trường xử tội chết, cái chết oan uổng. Ông mất mát tất cả, đam mê, Đan Thiềm, dự án Cửu Trùng Đài là những gì ông có. Hậu quả mà ông phải nhận thật đau buồn, bi tráng. Nhân vật Vũ Như Tô có khát vọng nghệ thuật là đúng, xuất phát từ trái tim. Ông cũng chính vì có lòng yêu nước, dân tộc mới đồng ý xây Cửu Trùng Đài. Tuy nhiên, quyết định của ông đã sai, đam mê, tài năng của ông đã đặt nhầm chỗ, sai thời. Thực tế thời đó nhân dân bị quan chức bóc lột, thống trị, chèn ép, nạn đói liên tục. Cái giá cho việc quyết định sai của Vũ Như Tô là mất hết và mất cả tính mạng. Vũ Như Tô chết trong đau đớn, xót xa Trong công trình Cửu Trùng Đài, Vũ Như Tô được xem là nạn nhân, nhưng ông cũng có tội. Ông thực thi mệnh lệnh của hôn quân, hại nhân dân thêm đói nghèo. Ông là nạn nhân vì đam mê và ảo tưởng việc mình đang làm. Việc ông làm đúng hay sai vẫn chưa được phanh phui. Kết bài Phân tích nhân vật Vũ Như Tô mới biết được ông là người có tấm lòng yêu nước. Đoạn trích với độ kịch tính cao, hấp dẫn, lại vừa tan thương. Bi kịch lên đỉnh điểm nhất của cuộc đời Vũ Như Tô là ở hồi cuối. Một bức tranh tràn đầy bi kịch, với những chi tiết đắt giá, tạo nên vở kịch thành công. Tác giả khắc họa tính cách, diễn biến tâm lí nhân vật Vũ Như Tô qua từng câu nói thật bản lĩnh. Trong dịp hội diễn sân khấu toàn quốc năm 1995, khi các nhân vật của vở Vũ Như Tô không chịu yên phận nằm im trên trang giấy, rũ lớp bụi thời gian trong suốt nửa thế kỷ, đã ủy thác vào nghệ sỹ để hiển diện trên sân khấu với vở diễn Vũ Như Tô thì lại một lần nữa, các ý kiến về vở kịch này được dấy lên, đặc biệt trong giới công chúng trí thức – nghệ sỹ. Và lần này, người khám phá, mổ xẻ, giải mã Vũ Như Tô không phải là các nhà nghiên cứu văn học mà là các nghệ sĩ sân khấu. Nghệ sĩ nhân dân-đạo diễn Nguyễn Đình Nghi được mời làm cố vấn nghệ thuật. Đạo diễn, nghệ sĩ ưu tú Phạm Thị Thành dàn dựng vở. Kíp nghệ sĩ tài hoa của Nhà hát Tuổi trẻ thực hiện vở đang xem Vũ như tô nguyễn huy tưởngNgay từ khi biết đạo diễn Phạm Thị Thành có ý định dàn dựng, tôi đã cho là một công trình không ít khó khăn. Với lại bi kịch mà Vũ Như Tô đặt ra , nếu đi đến tận cùng của sự nhận thức, lý giải vấn đề không phải là ngày hôm nay đã được giải quyết xong, tránh sao khỏi đụng chạm ? Bởi vì thực chất Vũ Như Tô và Đan Thiềm chỉ là một. Đan Thiềm chẳng qua chỉ là sự phân thân, là một chiều suy nghĩ khác, một phương diện tư tưởng khác của Vũ Như Tô mà thôi. Nói rộng ra, cả hai nhân vật đó chính là hình bóng của Nguyễn Huy khi xem trình diễn vở Vũ Như Tô trên sân khấu Nhà hát Tuổi trẻ, những phân vân của tôi đã phần nào được giải tỏa. Những câu hỏi, những phân vân của Nguyễn Huy Tưởng khi đặt bút viết vở còn nguyên đó. Như vậy là những thế hệ nghệ sĩ sau ông đã không những không hiểu sai mà còn có phần đồng cảm với vật Vũ Như Tô là một khối mâu thuẫn lớn. Diễn biến tư tưởng của Vũ liên quan dến nhiều vấn đề. Cái bi kịch của Vũ Như Tô cũng không chỉ là bi kịch về nhận thức của chính bản thân ông mà còn là bi kịch do những tác động lịch sử và do cả ý thức sâu sắc về thiên chức nghệ sĩ của mình...Xem thêm Phần Mềm Xem Bát Tự - Phân Tích Bát Tự Phong ThủyĐể hiểu đựơc Nguyễn Huy Tưởng qua Vũ Như Tô - Đan Thiềm và ngược lại, cần đặt diễn biến tư tưởng của cặp nhân vật chính này trong quan hệ đa chiều. Ở mồi chiều, bi kịch về nhận thức của Vũ Như Tô lại mang một sắc thái Nguyễn Huy Tưởng - Vũ Như Tô, vấn đề quan điểm nghệ thuật gần như đã được giải quyết. Thất bại của Vũ Như Tô trong việc xây dựng Cửu Trùng Đài, đối với nghệ sĩ là giáo huấn tư tưởng phải biết gắn sự nghiệp nghệ thuật với đời sống của nhân dân lao động. Trái với điều đó, nghệ thuật chỉ còn là thứ xa xỉ, phục vụ cho thiểu số bóc lột. Về điểm này, các ý kiến từ trước tới nay tương đối thống nhất. Có thể xem đó là tuyến tư tưởng nổi của tác phẩm...Theo tôi, cái mà Nguyễn Huy Tưởng cho là cùng bệnh với Đan Thiềm chính là ý thức về thiên chức của nghệ sĩ. Ngẫm ra, tư tưởng và lời khuyên của Đan Thiềm không phải là không có lý. Không phải là không có lý khi cho rằng phía sau lời lẽ của nhân vật này, lẩn khuất những ý nghĩa sâu xa của tác giả, về những gì mà Đan Thiềm từng ước vọng. Là Vũ Như Tô - Nghệ sĩ, ông đã bị Đan Thiềm thuyết phục. Lý tưởng của ông là mang bàn tay, khối óc phụng sự nghệ thuật, làm đẹp cho nong sông và chăm chút cho sự nghiệp để đời của mình. Nhưng khi là Vũ Như Tô - Công dân, trước nỗi đau khổ của dồng loại, những máu chảy, đầu rơi, những cảnh xa hoa trụy lạc của vua chúa trên đau khổ của nhân dân, lại khiến cho nghệ sĩ muốn khước từ ý nguyện của chính mình. Mâu thuẫn này tuy có day dứt nghệ sĩ nhưng đó chưa phải là cội nguồn bi kịch của Vũ Như Tô. Hãy cứ cho Đan Thiềm có lý và việc Vũ Như Tô xây Cửu Trùng Đài là có ích, thì sự thất bại làm nên bi kịch Vũ Như Tô chính là do nghệ sĩ “ sinh bất phùng thời “. Dù đài Cửu Trùng có thành công thì số phận của Vũ Như Tô và Đan Thiềm cũng đã được định đoạt. Kẻ đáng nguyền rủa và đáng lên án là Lê Tương Dực và bọn gian nịnh chứ đâu phải là Vũ Như Tô. Quần chúng, thợ thuyền trong vở kịch từ chỗ không đồng cảm được với Vũ Như Tô và Đan Thiềm nên đã lên án nhầm họ. Giá không phải vua Lê Tương Dực mà là Vua Lê Thánh Tông chẳng hạn, thì hẳn là Vũ Như Tô vừa được vua trọng dụng, dân không oán thù mà đất nước thì có thêm những công trình để lại đến muôn đời .Như vậy câu hỏi của Nguyễn Huy Tưởng trong lời Đề tựa “ Chẳng biết Vũ Như Tô phải hay những kẻ giết Như Tô phải. Đài Cửu Trùng không thành nên mừng hay nên tiếc? “ theo tôi đã có thể tìm được câu hỏi.

phân tích nhân vật vũ như tô